Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Ma túy và tệ nạn trong nhà tù cộng sản - Phần II

Hoàng Hà.

Phacoter là loai thuốc tân dược dùng để trị ho ( tiếng lóng trong tù gọi là Teppicos), trong thành phần của nó chứa 15% Codein là chất gây nghiện. Những người tù thường rất thông minh và sáng tạo khi sống trong điều kiện thiếu thốn, để thỏa mãn cơn vật vã của mình họ đã hòa nó vào nước sôi, lọc qua, rồi chích thẳng vào ven. Họ chơi một cách công khai giữa buồng giam, thường thì 3,4 người chơi chung một ''cối'' chỉ bằng một cái xi lanh, được súc rửa sơ sài, chuyền tay nhau một cách vội vã. Điều tôi ngạc nhiên là trong mỗi buồng giam đều có những gã là tay chân của cán bộ ( con zích) mà trong suốt quãng thời gian ở đây có rất ít phạm nhân bị kỉ luật vì sử dụng chất gây nghiện. Trương Văn Đăng một gã nằm cạnh tôi từng nói:

 -Thuốc phiện có cái hay của thuốc phiện, Teppicos có cái hay của Teppicos em ạ. Hồi đầu lên trại anh hay chơi ''trắng'', nhưng sau ít tiền chuyển sang món này, giờ nghiền nó luôn.

 Tất nhiên đã có người chơi thứ này thì cũng có đầu nậu của nó, mặc dù ''tàu bè'' về trại khó khăn hơn. Một hộp Phacoter có 400 viên nén, mỗi viên bằng viên thuốc C. Và cũng theo cách truyền thống của tù, họ ''cắm phích'' để qua mặt cán bộ mang vào trại giam. Bình ''pate'' một đầu nậu ở đội tôi, gã chuyên tàu bè bằng cách ''cắm phích'', trong một lần bị ''zich'' Bình bị cán bộ giữ lại cổng trại khám xét rất kĩ lưỡng nhưng không thể nào tìm được ''hàng'', họ đành phải cho Bình vào trại, vừa vào buồng giam, Bình lao ngay vào nhà vệ sinh, tôi vô tình thấy Bình đang rửa hai gói hàng to như hai cục pin con thỏ đã được bọc cẩn thận qua nhiều lớp ni lông còn dính máu và phân. Lát sau điểm buồng, Bình và những con nghiện lại thản nhiên lấy những viên thuốc trong 2 gói hàng ấy hòa chung vào một ''cối'', lần lượt, lần lượt từng người một lại chuyền tay nhau chiếc xi lanh cáu bẩn và mòn vẹt. Sau này về xã hội tôi nhận được tin cũng vì mua bán hàng trong trại mà Bình bị một con nghiện đâm trọng thương. Hưng ''cáy'' một con nghiện khác, đồng hương,  cùng đội với tôi và Bình sốc thuốc chết trong rãnh mía khi đang làm.


 Đạt ''Nam Định'' cũng là một đầu nậu của đội tôi, một lần hắn bị những tên nghiện có số má ở trại cướp hàng vì theo chúng Đạt ''chưa đủ tuổi'' để bán hàng. Hải ''gà chọi'' và Kiên ''điên'' ép gã vào góc tường, dí dùi vào cổ bắt đưa hàng cho chúng, không còn cách nào khác Đạt xin chúng thả ra để đi lấy hàng vì không mang theo người rồi bất ngờ chạy thẳng ra ''cổng phủ'' đầu thú với cán bộ. Sau khi thử nước tiểu và lập biên bản, Đạt được đưa đi cùm. Tất nhiên gã phải tuân theo ''luật im lặng'', đời nào Đạt dám khai ra hai kẻ vừa định cướp hàng của hắn. Tôi không nhớ án Đạt bao nhiêu năm nhưng ngày về của gã quả là hi hữu, Đạt bất ngờ có lệnh tha khi mà theo gã tính là còn mấy tháng nữa mới hết án, ngày Đạt được tha cũng không trùng với ngày bắt, gã ngây người, đứng khóc nức nở như trẻ con khi chắc chắn mình được về.

 Các bạn hãy hình dung, giá thuốc phiện trong trại đẩy lên gấp 10 lần đôi khi còn cao hơn so với ở ngoài. Một gói Phacoter cũng vậy, giá ở ngoài mua vào có 200 nghìn, ''tàu bè'' về đến trại bán với giá 3000/viên, 1 triệu đông/hộp nên chuyện các đầu nậu gửi tiền về cho gia đình là đương nhiên. Một gã tù ở gần nhà tôi, khi gặp tôi ngoài xã hội từng tâm sự:

 - Tao ở trong đấy, chỉ tàu bè 3 thứ linh tinh, rượu chè, thuốc lào, thuốc lá mà hàng tháng vẫn gửi về nhà mấy ''củ'', lúc về còn cầm hơn 100 (triệu). Đấy là chưa kể còn tiền ''sản'' hàng tháng cho cán bộ nữa đấy.

  Không những ma túy, cờ bạc trong tù cũng thường xuyên không hề kém. Họ đánh bạc bằng nhiều hình thức : bóng đá, đánh bài, lô đề, xóc đĩa... đôi khi gặp nhau còn hỏi thăm sức khỏe nhau bằng ''màn đầu đít''.

 Những kẻ lắm tiền trong trại đa số đều là đầu nậu hàng cấm, hoặc là các phạm nhân gia đình có điều kiện, có quan hệ rộng với anh em ngoài xã hội. Hầu hết ai cũng sử dụng điện thoại nên họ dễ dàng lấy lịch thi đấu và kèo bóng chỉ bằng một tin nhắn. Họ thể hiện đẳng cấp, tiếng nói của mình bằng những lần ''giao lưu'', cá độ với nhau. Các đàn anh đều giữ chữ ''tín'' như tính mạng của mình nếu muốn tồn tại ở nơi đây, nên chỉ cần một tiếng nói, một câu đồng ý là họ ăn thua với nhau cả vài chục triệu đồng trong một lần ''xuống tay''. Đương nhiên sẽ thanh toán tiền mặt một cách sòng phẳng vào ngày hôm sau, khi đã biết kết quả trận đấu.

Hết phần 2.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét