Hoàng Hà
Ở khu giam riêng mọi thứ sinh hoạt và ăn uống đều ko có khiến thính giác và vị giác của chúng tôi trở nên nhanh nhạy vô cùng, có lần đem cơm vào cho chúng tôi mới vào đến cổng khu chúng tôi đã thấy mùi dầu gội đấu ngào ngạt, thì ra gã tù thi đua đi cùng cán bộ đưa cơm vừa tắm xong, đêm đêm thỉnh thoảng chúng tôi còn ngửi thấy mùi thuốc lá kèm theo tiếng giày lộp cộp của cán bộ đi tuần mặc dù ở rất xa, lần khác gã tù thi đua nhân lúc cán bộ đưa cơm lơ đễnh gã vứt cho Liêm một gói lạc, Liêm nhanh tay giấu vào trong quần lúc vào buồng Liêm chia cho mỗi người một ít và thề có trời đất nếu tôi không nhìn thấy đấy là lạc thì tôi không biết nổi đấy là món cao lương mỹ vị gì mà ăn lại ngon đến vậy.
Hàng tháng trại chúng tôi được phát 3 lần thịt, đương nhiên phần của chúng tôi toàn là mỡ, ăn cơm xong nước sôi ko có, hàng ngày chúng tôi phải uống nước trong bể tắm nên đứa nào cũng bị ỉa chảy mỗi lần trại phát thịt, lần sau mặc dù rất thèm nhưng tôi ko dám ăn, nhường phần mình cho Liêm, gã vốn là đứa tham ăn nên ăn luôn 2 suất thịt trong một bữa thế cả ngày hôm ấy gã ỉa chảy, nước đi vệ sinh ko còn, trong căn buồng chật hẹp như thế nên 2 thằng tôi lãnh đủ mùi thối cho đến giờ phát cơm mới có nước làm vệ sinh, suốt ngày hôm sau cũng vậy, mắt gã trũng lại vì thiếu nước, người bơ phờ. Chuyện của Liêm làm bọn tôi cười suốt mấy ngày sau, Trần Đình Thêm một phạm nhân bị giam riêng cùng chúng tôi chế nhạo :
-Tao bảo rồi mà ko nghe, cái mõm làm hại cái thân, mày thấy cộng sản cao đòn chưa? Ko chơi lại được đâu em ạ.
Xin được nói riêng một chút về Thêm, gã người Nam Định, ngoài 40 tuổi nhưng già lụ khụ, gầy đét vì bị nhiễm HIV, bị giam riêng vì tội tàng trữ ma túy trong trại giam,đang chờ ngày xử thêm án, đã có hai đời vợ, đi tù cũng vì tội buôn bán ma túy, gã hát hay, gõ bo giỏi, đêm nào chúng tôi cũng yêu cầu hắn hát, buồn mà! và bài đầu tiên bao giờ gã cũng ngêu ngao:
'' Từng đêm xuống ru em mỏi mòn
Ngàn xa cách yêu thương vẫn còn
Vì yêu em nên anh xót xa
Yêu em đắng cay đêm từng đêm....''
Thêm sống bất cần vì biết mình sắp chết nên cán bộ cũng ngại, nên mỗi lần ốm đau hay có yêu cầu gì chúng tôi cũng nhờ anh trình bày với cán bộ.
Nhớ lần tôi bị kỉ luật trong phân trại cũ vì tội ''chống đối lao động'' lại bị cùm chữ A, đã có kinh nghiệm của các bạn tù nên tôi tuyệt thực không ăn cơm đòi đổi móng cùm khác rộng hơn, cứ mỗi lần không ăn cơm là một lần lập biên bản, qua hai ngày cán bộ tháo cùm, yêu cầu tôi ra ngoài. Gặp tôi là trưởng phân trại, sau khi nghe tôi trình bày và tận mắt thấy cổ chân tôi sưng vù, ông đồng ý đổi móng cùm cho tôi và phải viết '' đơn xin được ăn cơm'', giờ nhớ lại vẫn thấy nực cười.
Ai cũng biết mỗi chuyến có lính mới cán bộ bao giờ cũng xem kĩ hồ sơ xem phạm nhân đó ở đâu, qua đó biết được gia đình phạm nhân nào có điều kiện mà ''quay tiền'', như người thợ săn đánh giá con mồi vậy. Đa số ban đầu đều bị phân về các đội có cường độ lao động nặng để gia đình họ lên ''thầy thợ'' chuyển về đội khác lao động đỡ vất vả hơn, muốn công việc nhẹ nhàng trong đội thì hàng tháng đều phải đóng '' thuế'' cho cán bộ quản giáo, khi hết tiền thì lại bị ''khật'' đi đội khác. Lần đầu lên trại tôi được phân về đội trồng mía, sắn vì vừa thu hoạch xong nên công việc của chúng tôi là đào rãnh mía, phạm nhân được khoán định mức lao động mỗi ngày, sáng đào 150m, rộng 30cm, sâu 25cm, chiều đào 120m, đất đào rảnh mía toàn là đất sỏi ruồi, mỗi lần bổ nhát cuốc xuống lại nảy lên, chỉ đào như người gãi thì mơí được. Tôi để ý trong đội một số phạm nhân làm những công việc nhàn nhã như : pha nước cho cán bộ, nấu cơm cho đội, đo mức khoán của mỗi người ( vì chúng tôi ở lại buổi trưa)... Sau mấy tháng ở trại tạm giam ko lao động, điều kiện sinh hoạt thiếu thốn nên ai cũng gầy xanh xao vì thiếu nắng và thiếu chất, giờ vừa lên trại nên sau buổi sáng tay tôi đã phồng rộp lên, chỉ đào được hơn 20m, đa số toàn đội đều ko ai xong khoán, sau khi ăn xong cơm trưa, tôi quyết định lên trình bày với cán bộ quản giáo xin nghỉ buổi chiều vì thật sự tôi đã không bước nổi, ông ko đồng ý và lập tôi biên bản ''chống đối lao động'', 10 phút sau 2 cán bộ vũ trang từ trại ra còng ngược tay tôi đưa về trại, tôi biết điều gì đang chờ mình ở cổng trại và tôi đã chuẩn bị từ trước.
(hết phần 3)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét